Cách tân của Princeton

Cách tân của Princeton

Hệ thống các trường đại học Ivy League nắm giữ một quyền lực khổng lồ trong giới đầu tư Hoa Kỳ nhờ kêu gọi được các khoản tiền lớn ngoài sức tưởng tượng (hay endownment) cho quá trình nuôi dưỡng sự sáng tạo bên trong (hệ thống vườn ươm) cũng như ngoài trường (đầu tư mạo hiểm – VC bên ngoài). Cụ thể như Harvard trong năm 2018 có Endownment lên tới 38 tỷ $ do công ty HMC (Harvard Management Company Inc.) quản lý, có nghĩa số tiền trung bình trên đầu mỗi sinh viên là 1,7 triệu $ (trong tổng số 21950 sinh viên của Harvard). Số tiền trên được Harvard chia ra 12000 quỹ nhỏ hơn được dùng vào nhiều mục đích khác nhau, trường sẽ quản lý trực tiếp 1/3 quỹ này còn lại 2/3 sẽ thuê quản lý từ bên ngoài. Cách thức vận hành của các quỹ tài trợ này thường “gây tranh cãi” quanh hai điểm: thứ nhất các khoản tài trợ có giúp gia tăng tỷ lệ nhận vào học của con cái các nhà hảo tâm (theo một nghiên cứu là khoản 42% so với tỷ lệ chấp nhận thông thường 4,6% ở Harvard), thứ hai là cách phân bổ số tiền khổng lồ trên (như vụ tranh cãi ở Yale về khoản tiền phí dành cho nhà quản lý quỹ lên tới 480 triệu đô trong khoản hỗ trợ học phí và học bổng cho sinh viên chỉ là 170 triệu $). Bài viết dưới đây của Bloomberg mô tả cách đại học giàu nhất nước Mỹ Princeton cách tân quỹ tài trợ/endownment gần 26 tỷ $ của mình: từ địa hạt chỉ dành cho giới đàn ông da trắng cánh cửa đầu tư “endownment” mở ra cho phụ nữ và cộng đồng thiểu số. Cụ thể là câu chuyện hai nhà sáng lập “da đen” từ quỹ 645 chinh phục quota ít ỏi dành cho các nhà đầu tư bên ngoài của Princeton. Hệ thống endownment của Princeton cũng thể hiện một vài lát cắt về mối quan hệ “phức tạp” giữa giới VC/Hedge Fund (quỹ mạo hiểm/quỹ phòng hộ), hệ thống Ivy và quyền lực chính trị: Princeton là nhà đầu tư đầu tiên cho quỹ Andreessen Horowitz (nhà đầu tư của Facebook) hay mối liên hệ của gia đình tổng thống Obama với giới VC Chicago.

Vào một buổi sáng tháng 5/2018, có hai nhà đầu tư mạo hiểm (VC) thuê một chiếc xe gần trung tâm Manhattan bằng dịch vụ Zipcar. Họ chọn dòng xe Mercedes 300-Class với mức giá ưu đãi đặc biệt chỉ 15$/giờ, quá hoàn hảo cho nhu cầu hiện tại cùng ngân sách hạn hẹp của họ. Aaron Holiday và Nnamdi Okiki lái xe hướng đến khu ngoại ô New Jersey để tham gia một chuyến “hành hương” đến thánh địa học thuật nơi họ tìm cách thuyết phục một khách hàng để đời của mình.

Sau một tiếng rưỡi lái xe, họ đi xuyên qua những khu nhà bằng gạch đỏ với phong cách thuộc địa nằm tọa lạc trong khuôn viên của một trong những ngôi trường danh giá và tuyệt đẹp nhất nước Mỹ. Sau khi đỗ xe, họ đi đến khu vực tiếp tân nằm ở tầng ba của một tòa nhà, nơi treo hình các tạp chí kinh doanh kèm chữ ký của những nhà đầu tư nổi tiếng, kiểu như Benjamin Horowitz và Jeremy Grantham (người tiên đoán “sự bùng nổ bong bóng”). Đối với Holiday và Okike, đây là cơ hội để có được tấm vé vàng: quản lý khoản tiền khổng lồ của Princeton.

Chỉ mới tầm tuổi 30, Holiday và Okike đã vận hành một quỹ đầu tư tên 645 Ventures Management LLC có trụ sở nằm ở không gian làm việc chung WeWork tại Quận Flatiron, khu Manhattan. Họ có một kết quả kinh doanh ấn tượng, khoản quỹ ban đầu được họ đầu tư rất sớm vào công ty phần mềm Source3, sau này bị thâu tóm bởi Facebook Inc; phần mềm chỉnh sửa ảnh Fly Labs, bị mua lại bởi Google; và phần mềm khách sạn Alice, được Expedia Group Inc nắm cổ phần chi phối.

Kinh nghiệm của họ tỏ ra vượt trội hơn so với nhiều quỹ đầu tư khác cùng đến Princeton lúc đó để cạnh tranh “cách thức” sử dụng khoản tiền quyên tặng 25,9 tỷ $ của Princeton (endownment). Cả hai đều là người da đen. Mẹ của Holiday đã làm việc hơn 30 năm cho Sears, trong vai trò người thu thập hóa đơn và cha anh là một người nghiện rượu, cả hai đều chưa từng đi học đại học. Cha của Okike là người Nigeria nhập cư đến Mỹ.

Hai gã mơ mộng trước đó đã tìm gặp gần 300 nguồn quỹ khác nhau cùng những nhà đầu tư giàu có và chỉ có một số ít sẵn sàng giao tiền của họ cho một công ty non trẻ mới chỉ bốn tuổi đầu. Chinh phục quỹ tài trợ của Princeton là một thách thức rất lớn với họ, vì chỉ có một hãng đầu tư bên ngoài được chọn trong gần 100 hồ sơ được xem xét. Trong khi đó, ngôi trường nổi tiếng khắt khe ở đường Nassau lại chọn tới 6 trong 100 hồ sơ của các tân sinh viên. Áp lực cạnh tranh làm 645 Ventures rất nản chí, Holiday đã tự nhủ “Điều này sẽ không xảy ra” (được Princeton chọn)

Khi bước vào phòng hội nghị, Okike và Holiday mới biết mình được gặp một nhân vật sừng sỏ, Andrew Golden, chủ tịch của Princeton University Investment Co. (Công ty đầu tư thuộc Đại học Princeton) trong suốt một phần tư thế kỉ. Golden muốn biết nhiều hơn nữa về các thuật toán mà 645 Ventrues dùng để lựa chọn danh sách đầu tư/portfolio của mình. Golden, người từng là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, hỏi những câu hỏi xuyên thấu như cách ông sử dụng ống máy tele để chụp các vật ở xa. “Các bạn sẽ tập hợp sách dạy nấu ăn (recipe book) lại với nhau hay sắn tay vào nấu?” Ông bày tỏ sự nghi ngại về cơ cấu lựa chọn các khoản đầu tư. Trong một dấu hiệu hứa hẹn, ông hỏi sâu hơn về một bộ phận của 645 mà các nhà sáng lập gọi là “phòng dữ liệu”.

Trên đường trở về nhà, Holiday và Okike không thể ngừng suy nghĩ về buổi trao đổi với Golden. Một chiếc xe tải vô tình đâm nhẹ vào chiếc xe Mercedes thuê của họ và bỏ đi mất. Đón nhận sự cố một cách nhẹ nhàng, họ giải trình với Zipcar và may mắn không bị đóng thêm tiền cho vết móp nhẹ trên xe. Có được sự quan tâm lần thứ hai từ Princeton sẽ khiến nhiều nhà đầu tư vui mừng nhưng đối với 645 nó còn phản ánh một điều sâu sắc hơn thế: cơ hội trở thành những nhà đầu tư da đen duy nhất quản lý tiền của Princeton đến thời điểm này.

Quỹ tài trợ (quyên tặng) của các trường đại học của Mỹ (college endowments) quản lý số tiền khổng lồ hơn 600 tỷ $, có thể xem là ngang ngửa GDP của Đài Loan. Đây là tập hợp những nguồn quỹ lớn nhất với tuổi đời kéo dài xuyên qua thế kỉ. Những người vận hành các quỹ này đều rất háo hức với “món hời” béo bở đến từ các công ty khởi nghiệp có tiềm năng trở thành một Google hay Facebook mới. Tuy nhiên, khoản đầu tư khổng lồ “thượng hạng” trên lại được duy trì chỉ bởi những gã đàn ông da trắng khiến họ trở nên dị thường trong giới học thuật bậc cao. Phụ nữ nắm bằng cấp Đại học hiện tại đã chiếm gần 60% phần trăm và những sinh viên không phải da trắng giờ đã chiếm hơn một phần ba. Cụ thể hơn, số lượng phụ nữ làm việc ở các phân khoa đại học giờ đang chiếm gần một nửa (hơn 50%), nếu không thì đại đa số cũng nắm các vị trí cấp cao. Tuy nhiên, ở khía cạnh “tài chính” cơ hội cho phụ nữ hay cộng đồng thiểu số dường như thu hẹp lại. Thậm chí còn chặt hơn ở các trường kinh doanh. Và ở đỉnh của ngành đầu tư thì họ hầu như không có cửa. Những hãng đầu tư do phụ nữ và cộng đồng thiểu số nắm chỉ chiếm 1,3 % tài sản trong số tiền 69 nghìn tỷ $ của ngành công nghiệp đầu tư, mặc dù hiệu quả hoạt động của họ theo thống kê không khác biệt so với mặt bằng chung của ngành công nghiệp (theo như nghiện cứu của Knight Foundation được phát hành trong tháng 1)

Dẫn dắt 10 “quỹ tài trợ” đại học lớn nhất là những gã da trắng. Không một ai nắm các vị trí trên là người da đen hay Mỹ Latin (Jane Mendillio quản lý “quỹ tài trợ” của Harvard từ năm 2008 tới năm 2014 sau khi nắm vị trí Trưởng bộ phận đầu tư của trường Wellesley College – trường mà Hillary Clinton theo học) mặc dù người đứng đầu các quỹ của Harvard và Đại học California (UC) là hậu duệ gốc Ấn. Một vài trường đại học đã đa dạng hóa đội ngũ của họ. Cụ thể vào tháng 8/2019, Princeton sẽ có tất cả 9 trong số 23 chuyên gia đầu tư của Princeton là phụ nữ, trong đó có hai phụ nữ gốc Á và hai đàn ông Mỹ Latin.

Về cơ bản, các quỹ tài trợ không tự quản lý tiền của mình, họ gửi tiền đến các nhà quản lý “tài chính” tốt nhất mà họ kiếm được. Princeton có số lượng gần 70 người bên ngoài như vậy, trong đó có 44 người ở Hoa Kỳ còn lại rải rác khắp thế giới. Vào năm 2018, chỉ có duy nhất một người phụ nữ đạt vị thế trên, Nancy Zimmerman từ quỹ phòng hộ (hedge fund) Bracebridge Capital (cô cũng làm việc cho Yale). Các nhà quản lý “tài chính” da đen lúc này hầu như không có cửa, mặc dù trước đó từng có một người trong quá khứ (Golden từ chối tiết lộ danh tính của công ty này).

Golden tốt nghiệp đại học Duke và trường quản lý của Yale, nơi ông kiếm tấm bằng thạc sĩ quản lý quan hệ công tư. Ông bắt đầu vận hành quỹ Princeton sau khi làm việc năm năm cho David Swensen ở văn phòng đầu tư của Yale và một khoản thời gian ngắn ở quỹ tài trợ của đại học Duke.

Princeton và Yale có cùng một chiến lược đặt cược dài hạn vào các khoản đầu tư “không có tính thanh khoản” và đã đạt được thành quả tốt nhất trong hệ thống các “quỹ tài trợ/endownment” do đặt cược rất sớm vào các hãng đầu tư mạo hiểm (VC) thành công. Trong suốt 20 năm qua tính đến ngày 30 tháng 6 năm 2018, Princeton đã có khoảng 11,4 % lợi nhuận (return) trung bình hàng năm, Yale theo sau đó với 11,8%. Tuổi đời cao (được thành lập vào năm 1746), sự trung thành sâu sắc của mạng lưới cựu sinh viên cùng kĩ năng đầu tư “thành thục” đã biến Princeton là đại học giàu có nhất ở Mỹ (theo thang đo trên): khoản quyên góp trên đầu mỗi sinh viên là một con số ấn tượng 3,2 triệu $ (gần 26 tỷ $ cho 8100 sinh viên). Số tiền trên phụ thuộc vào khoản đóng góp chiếm 50% ngân sách hàng năm của trường, tỷ lệ cao hơn hẳn các trường Ivy League khác.

Princeton hàng năm sẽ lựa chọn khoản ba hãng đầu tư mới ở bên ngoài. Theo thiết kế “đầu tư”, hai phần ba số hãng sẽ có hợp đồng ít hơn ba năm. Golden có thể chiếm được vị trí quan trọng trong những công ty “khởi nghiệp” thành công nhất bằng cách đầu tư rất sớm vào họ, trước khi họ nổi tiếng, có nhiều người nhảy vào chiếm phần và nguồn tiền đầu vào” trở nên khắt khe hơn. Chiến lược này đã giúp Golden thành công vang dội, như việc mua một phần hãng VC của Horowitz, Andreessen Horowitz LLC, trước khi họ đào được mỏ vàng ở Facebook hay Pinterest Inc. (Bloomberg LP, được quản lý bởi Bloomberg Markets, cũng là một nhà đầu tư trong Andreessen Horowitz).

Ném tiền của mình vào các công ty “thử nghiệm” là một quyết định pha trộn giữa trực giác và tính cách mà nếu không có sự “điều chỉnh” thích hợp sẽ dẫn đến nhiều thiên kiến như việc lựa chọn các công ty có nhà sáng lập là cựu sinh viên Princeton, điều này cũng tương tự như lối mòn phân biệt đối xử ngầm ẩn với phụ nữ hay cộng đồng thiểu số – thứ mà Golden có vẻ muốn chống lại nhưng còn nhiều hạn chế. Là một trong những trường đại học lâu đời nhất ở Hoa Kỳ, Princeton có một lịch sử “khắc nghiệt” về sắc tộc và giới tính. Họ chỉ cho phép những sinh viên da đen đầu tiên gia nhập vào năm 1945, sau các trường Ivy League khác một vài thập kỉ. Trường này cũng không chấp nhận phụ nữ vào học cho đến tận năm 1969, điều khiến nhiều cựu sinh viên bất bình. Nhưng Princeton lại dẫn đầu trong việc mở rộng tiếp cận đại học và là viện đại học hào phóng nhất trong việc cung cấp các gói hỗ trợ tài chính ở Hoa Kỳ. Ở khóa 2022, 15% sinh viên là những người đầu tiên trong gia đình được đi học và 18 % là người Mỹ gốc Phi hay Mỹ Latin.

Là một phần trong di sản này, Golden, người sẽ mừng sinh nhật tuổi 60 vào tháng Năm tới, mong muốn những nhà quản lý tài chính bên ngoài đại học Princeton cũng trở nên đa dạng tương tự như vậy. Với bộ râu điểm xuyết trắng cùng cách nói và bộ dạng đặc trưng, ông trông giống như một giáo sư đại học hơn là một doanh nhân phố Wall. Ông có một khiếu hài hước pha khiêm tốn, kiểu như việc tự nhận mình là “Sparky/có khả năng bắt lửa” khi một trận hỏa hoạn nhỏ xảy ra ở nhà ông do sự cố đường ống máy sấy. Trang tiểu sử cá nhân của ông ở trang web của Princeton đề cập ở dòng cuối :”Ông luôn ước có thêm thời gian để học chơi golf – nhưng ông ta sẽ không dùng thời gian đó để học mà là để băn khoăn xem mình có còn thêm thời gian hay không.” Thời gian gần đây, ông thường trao đổi về văn chương, lịch sử và văn hóa đại chúng, cụ thể như Hemingway, Nixon, bộ phim hài “cổ điển” thập niên 80 “Fast Times ở Ridgemont High” ở văn phòng “quỹ tài trợ” của mình.

Những đòi hỏi của Golden về sự đa dạng khiến ông thường được nhắc đến ở văn phòng tuyển sinh, nơi mà cơ cấu sinh viên trường Princeton thường được đưa ra thảo luận. “Tôi không thể hình dung một bảng phân việc dành cho các nhà quản lý quỹ với mục đích mang về lợi nhuận tốt nhất (return) mà tập hợp những con người đó lại không có tính đa dạng hay sự hòa hợp. Chúng ta đang tìm kiếm, về mặt ý tưởng, một thứ gì đó có tính cách đa dạng “kiểu Mỹ”.

Tháng 8 năm ngoái, Golden đã chọn làm việc cùng một quỹ ở San Francisco, Forerunner Ventures LLC. Đây là quỹ quản lý tài chính thứ hai của Princeton do một phụ nữ nắm giữ. Golden đã từng gặp người sáng lập, Kirsten Green, tại một hội nghị của “quỹ tài trợ” vào năm 2014 và đội ngũ của ông đã theo dấu cô từ lâu. Green, giờ đã 47 tuổi, là một nhân vật cộm cán ở Thung lũng Sillicon, cô đã gây quỹ được hàng trăm triệu từ ba nguồn khác nhau. Là một kế toán được chuẩn thuận từng làm việc cho Deloitte & Touche LLP, Green đã thể hiện khả năng nắm bắt “nội tình” cũng như kinh nghiệm tìm kiếm các mỏ vàng “khởi nghiệp”. Watmart Inc, đã mua hai khoản đầu tư của Green: trang bán lẻ Jet.com và cửa hàng bán lẻ thời trang cho đàn ông Bonobos. Airbnb Inc đại gia “ngành đặt phòng” cũng thâu tóm một khoản đầu tư khác của Green, trang đặt phòng HotelTonight vào tháng ba. Cô nhận được sự ủng hộ quan trọng từ Joel Cutler, đồng sáng lập của General Catalyst Partners LLC, đơn vị quản lý tài chính cho Princeton và đã đầu tư cùng với Green vào một số công ty như là hãng bán lẻ mắt kính Warby Parket Retail Inc. “Tôi thực sự tin rằng những mối quan hệ trên được hình thành là do doanh thu hàng đầu trong ngành của chúng tôi. Các đối tác đầu tư cần nhìn vào năng lực hơn là đề cao một quỹ được dẫn dắt bởi một phụ nữ.”

Sự đa dạng kiểu “Golden” đã được xúc tiến từ cách đây 12 năm. Một thành viên ủy ban của quỹ tài trợ Princeton lúc đó, John Rogers Jr, người vận hành quỹ Ariel Invetments LLC ở Chicago, đã đề nghị khảo sát các “nhà quản lý bên ngoài” của Princeton hàng năm để tìm xem có bao nhiêu phụ nữ cũng như người thiểu số nắm vị trí cao cấp (senior). Ông khám phá ra là chỉ có một số ít hiếm hoi nhân sự cấp cao thuộc nhóm trên. Roger chia sẻ: “Nếu bạn muốn là một công ty thành công trong thế kỉ 21, thì không thể để nó trông giống như trong thập niên 40.” Những ai không phải đàn ông da trắng rõ ràng là người nằm ngoài “dòng chảy lịch sử” đầu tư, điều được minh chứng rõ ràng trong những mối liên hệ ở trường Princeton. Rogers là một người da đen, bạn chơi bóng rổ của Craig Robinson, anh trai lớn của Michelle Obama, người cũng tốt nghiệp từ Princeton. Kathryn Hall, người vận hành một công ty quản lý tài sản riêng ở San Francisco, là chủ tịch của ủy ban “quỹ tài trợ” vào thời điểm đó. Một thành viên khác của ủy ban trên là Shirley Tilghman, người sau này trở thành nữ chủ tịch của Princeton.

Golden lớn lên ở South River, New Jersey, là con của một nha sĩ, cháu của những người nhập cư Do Thái gốc Nga. Giống như nhiều trường Ivy League khác, Princeton có một quota hạn chế dành cho những người Do Thái như ông. Golden phản đối cách tiếp cận của một vài quỹ hưu trí lớn nhất Hoa Kỳ: cam kết đầu tư một tập phần trăm cố định tới những công ty do phụ nữ và người thiểu số nắm giữ. Ông muốn duy trì chiến lược của trường đại học: bắt đầu với các khoản đầu tư nhỏ vào những nhà quản lý tài chính mới. Cùng với đó, đại học Princeton đã khuyến khích sự đa dạng bằng cách thúc dục các nhà quản lý “tài chính” của họ cũng đa dạng hóa “sự lãnh đạo”. Vào năm 2017, sau một thập kỷ của kết quả khảo sát thất vọng trên, trường đại học đã quyết định thử nghiệm một chiến lược mới.

Thật khó để so sánh quỹ tài trợ của Princeton với các trường tinh hoa khác, vì thông tin nội bộ được giữ bí mật. Các quỹ “tài trợ” tư nhân lớn nhất còn lại – Harvard, Yale, Stanford và MIT – đã từ chối hoặc không phản hồi các câu hỏi của BloomBerg Markets về cơ cấu của các nhà quản lý tài chính bên ngoài. Nhà vận động hành lang Robert Raben, người sáng lập một tổ chức phi lợi nhuận đấu tranh cho sự đa dạng trong giới quản lý “tiền bạc”, đã bị các “quỹ tài trợ tư nhân” trên đã từ chối phản hồi hoặc che phủ tất cả các thông tin về cơ cấu của các nhà quản lý đầu tư bên ngoài (Harvard đã từng làm việc với Raben). Raben, người từng nói chuyện nhiều lần với Golden, rất tôn vinh nỗ lực “đa dạng hóa” của Princeton đồng thời thúc dục Golden đẩy nhanh hơn nữa. “Chúng tôi đã cùng nhau thiết lập một số nguyên tắc trong việc xây dựng đội ngũ các chuyên gia: đa dạng nền tảng/nguồn gốc, đa dạng mạng lưới nhằm củng cố đầu ra. Hạng mục quản lý tài sản, một phần miếng bánh lớn của các “viện tinh hoa”, cần phải là đầu tàu.”. Raben cũng từng là trợ lý Bộ trưởng Tư Pháp thời chính quyền Clinton.

Thời điểm đó, đề xuất mạo hiểm của Golden đã gây ra một sự bất bình trong nội bộ trường Princeton (cùng các cựu sinh viên) những người nghi ngờ “nguyên cớ” của sự hòa hợp. Robert George, giáo sư dẫn dắt chương trình James Madison ở American Ideals and Institutions của Princeton cho rằng các “quỹ tài trợ” nên tập trung nhiều hơn vào doanh thu đầu tư thu về (investment returns). “Chúng ta nên tuyển dụng hay làm hợp đồng với người nào có thể giúp chúng ta ra quyết định tốt nhất cùng việc tiếp cận thị trường.” Golden cam kết sẽ duy trì quy trình tuyển chọn “khắc khổ”, trong đó trung bình tiêu tốn gần 350 giờ làm việc để tìm ra các ứng cử viên. “Chúng tôi sẽ không muốn làm xáo trộn các yếu tố lõi của sự thành công.”

Hành trình của 645 ở trên đã minh chứng tại sao nỗ lực của Golden là một bước tiến lớn. Holiday và Okike mất bốn năm để xây dựng công ty, không nhận lương thời gian ban đầu, lưu trú tại các tòa nhà Airbnbs rẻ tiền trước khi họ đến trình bày ý tưởng cho các nhà đầu tư tiềm năng. Đây thực sự là một trường hợp hiếm hoi: các ứng cử viên phi truyền thống nỗ lực vượt qua các bài kiểm tra “thành tựu” cá nhân và chọn đúng điểm rơi. Họ là các cá nhân đạt chuẩn “kỳ lạ” với bảng kinh nghiệm cá nhân (resume) đầy nhân tố Ivy (tinh hoa). Okike là con trai của hai bác sĩ, anh có bằng cử nhân luật và bằng MBA đều từ Harvard. Anh làm việc 8 năm cho Insight Venture Parters, quỹ đầu tư ở New York, nơi một công ty anh lựa chọn hỗ trợ sau này được thâu tóm với giá 5 tỷ $. Một ngôi sao chạy bộ cự ly 400 và 800 m cao 1,9 m ở Harvard, anh hoàn toàn khác biệt khỏi đám đông.

Thấp hơn một cái đầu, Holiday, tuổi 37, cũng giống như Okike, một con một sách, mê mẩn những cuốn sách vật lý của huyền thoại vũ trụ học Stephen Hawking. Anh học khoa học máy tính tại trường “lịch sử” dành cho người da den Morehouse College, sau đó phát triển một phần mềm thương mại cho Goldman Sachs Group Inc. Anh có bằng MBA ở Cornell, nơi anh dẫn đắt một quỹ mạo hiểm “đại học”.

Okike và Holiday là những người kết nối đẳng cấp thế giới. Họ có thể tham dự các kỳ nghỉ ở Martha’s Vineyard nơi chỉ dành cho Boston Brahmins (giới tinh hoa Boston) và giới tinh hoa da đen. Tên công ty của họ được đặt theo số điện thoại của một hòn đảo ở Massachusetts: 645.

Holiday có được lời giới thiệu gặp gỡ Golden qua Scott Kupor, một partner (đối tác đầu tư) tại Andreesen Horowitz, người anh từng gặp ở một quỹ của đại học Cornell. Anh cũng có sự hỗ trợ của Ken Chenault, cựu chủ tịch của American Express Co (bây giờ là nhà đầu tư mạo hiểm tại General Catalyst, một đối tác “quản lý tiền bạc” lâu đời của Princeton), người đã khuyên Golden nên đầu tư cá nhân với 645: “Tôi thích cách mà họ xây dựng nên hãng đầu tư của mình”.

Tháng 7 năm ngoái, hai tháng sau khi Holiday và Okike lái xe đến Princeton, Golden và đội ngũ các nhân viên đầu tư đã đến thăm văn phòng làm việc của họ ở WeWork tại đường East 28th. Chỉ sau đó một tháng, người đại diện của Golden đã gọi điện đến 645 thông báo: Princeton cam kết rót vào 645 số tiền 40,6 triệu $. Holiday lúc đó đang đứng phía sau Okike, người đang ngồi trên ghế, và anh thốt lên: “Chúng ta đã làm được”. Hai tay Holidya nắm thật chặt vai người bạn của mình.

Mặc dù đây là một điều phi thường, khoản đầu tư của Princeton cho 645, một quỹ do người da đen dẫn đắt và Forerunner, quỹ do một phụ nữ dẫn dắt lại có một lỗi “làm tròn”: họ chỉ nắm ít hơn 50 triệu $ so với nguồn quỹ khổng lồ 26 tỷ $. Nhưng Golden thích nhìn vào điều này ở khía cạnh tích cực. Forerunner và 645 là hai trong số ba nhà quản lý bên ngoài mà Princeton lựa chọn trong năm vừa qua. Nếu thành công, họ có thể trở thành những nhân vật chủ chốt trong ngành đầu tư “Thực sự, đây là bước tiến lớn giúp khai mở mạng lưới tài năng. Những hạt mầm sẽ vươn lên thành cây cao bóng cả.”

Nỗ lực hiện tại phản ánh những sáng kiến của Princeton cách đây 15 năm: thu thập thêm nhiều hiểu biết ở các thị trường nước ngoài. Quỹ tài trợ/endownment quyết định sẽ tìm kiếm các nhà đầu tư quốc tế tốt nhất dựa trên sự đa dạng nguồn gốc quốc gia của họ. Những nhà quản lý này sẽ đại diện cho hơn 30% danh sách đầu tư của trường.

Rất khó để cường điệu những ảnh hưởng mà Princeton tạo ra bằng cách ủng hộ những nhà đầu tư mạo hiểm trẻ (VC), một nhóm “mơ mộng” bám rễ ở không gian WeWork. Một vài tháng sau khi Golden lựa chọn 645, đội ngũ gồm 7 người quản lý số tiền 50 triệu $ đã chuyển đến một văn phòng cố định nằm ở Nhà ga Trung Tâm New York (Grand Central Terminal).

Những bức hình được đóng khung bạc trong văn phòng chào mừng khách viếng thăm đồng thời hướng họ đến tham vọng của những người sáng lập: Okike với Billy Beane, tổng giám đốc của Oakland A (đội bóng chày), ngôi sao Michael Lewis của Moneyball – thần tượng của nhiều nhà đầu tư “định lượng” (quantitative-minded); và Holiday với Robert F. Smith, một nhà đầy tư huyền thoại gốc Phi người sáng lập Vista Equity Partners (ông cũng bỏ tiền vào 645). “Chúng tôi thật sự đã có tâm thế để bước vào nhóm các nhà “đầu tư” lớn. Một khi nắm trong tay những nhà đầu tư “định chế” mạnh (như Princeton), mọi cánh cửa khác sẽ mở. Đây là một cơ hội mà chúng tôi phải tận dụng hết mức có thể. Cuộc chơi đã thực sự dành cho chúng tôi.”